Tuesday, July 28, 2015

Về đâu một cõi Mộng huyền

Tôi biết có gì đó thật xa vời ...
Có gì đó thật sự là mộng  mị , bạn biết đó  chúng ta ai cũng có một sự hoang tưởng , như một 
 trào lưu của kẻ kẻ cô độc , sống lẻ loi , một mình trên  một cộng đồng to lớn , nó làm tôi nhận ra rằng mình cần bộc bạch điều đó " một kiểu hoang tưởng lạ lùng ",  và tôi đã suy nghỉ , hưng phấn để viết nó lên như một lơi thổ lộ " Về đâu một cõi Mộng huyền ".
Bạn sẽ cảm thấy thú vị chăng , vì sao tôi viết  và đặt cho nó một cái tên thật lạ , thật ảo , như không tưởng  và chẳng có thật trên đời . Khổng , không phải như thê đâu, nó nói vể một cuộc đời con người có cái nhìn sâu xa , nói như trong mộng , tưởng tượng  phong phú  tất cả những thứ trên đởi , những thứ tưởng chừng không bao giờ xuất hiện ...
Bạn sẽ cảm thấy lạc lõng , cô đơn hay hân hoan , hạnh phúc hoặc hưng phấn , yêu đời ,... vâng , điều ấy nói lên cuộc sống đời thực và cuộc sống trong mơ tưởng của bạn khác xa chừng nào .
Tôi mong điều ấy ...

chương 1 : Một lối sống lạ.
Tôi một đứa con của xứ sở Dừa,  nơi tôi ở là vùng nước lợ, do gần biển .Tôi là một đứa tự kỷ , à không , phải nói là cô độc vì tôi không có một đứa bạn thân từ nhỏ  , phải chăng điều đó đã túc đẩy nên tính cách lạ của tôi, hay suy nghĩ ,tưởng tượng , cười và tự trả lời một mình . Đôi khi tôi cũng thấy là lạ , vì sao mình luôn luôn thích như thế.
Cũng như ông bà ta nói " nghề nó chọn mình , chứ mình không có chọn nghề " , phải chịu thôi , tôi đã thử rất nhiều nghề và cuối cùng tôi vẫn trở lại cái nghề tự kỷ của mình .
Các bạn không  phiền khi nghe tôi bộc bạch một chút của mình ,một cuộc đời của kẻ cô độc .Nhưng tôi tôi sẽ cô độc khi bạn lắng nghe và nhìn thấy tâm sự  này.
Tôi muốn và rất muốn  kể cho các bạn biết về nhiều câu chuyện mà tôi đã mơ và tưởng tượng ra , một câu chuyện tình buồn , một câu chuyện vui , một cuộc phiêu lưu viễn tưởng chẳng hạn...

Chương 2 . Thoi gian  là một sự hụt hẫng chán chường
Tôi nghĩ ... 
Không biết vì sao lại qui định thời gian và tuổi thọ, càng suy nghĩ tôi càng thấy mọi mọi sự thất lạ lẫm .
Và tôi càng cảm thấy thất vọng , não nề , rằng thời gian có là bao nhưng vẫn không muốn thoát ra ngoài , phải chăng cuộc sống là thế , mỗi người có một cái cách sống riêng mà không ai có thể can thiệp . Có chăng là vậy , nhưng mọi chuyện là viễn vong , ảo tưởng , cuộc sống riêng của chúng ta bị chi phối bởi nhiều thứ vô vị , như cách ăn , cách ở , cách đi lại , .... đều bị người ta dòm ngó , xỏ xiên.
Ôi thôi !
Rồi bạn sẽ thấy giống tôi , hụt hẫng , và muốn tìm đường về trong sự lạc lõng cua định kiến .
Qúa ưu uất chăng , chẳng phải vậy , mội thứ đều do ta muốn , ta muốn làm và ta  tự nguyện thực hiện .
Rồi ta sẽ thấy vui lên , khi chúng sống và sống theo đúng cách của mình ,vui mà sâu sắc. Khi  đó bạn se thấy người  bạn nhộn nhạo khắp nơi , bạn ước gì mình có thể hét lên :
" CUỘC ĐỜI ĐẸP THẾ SAO "
"TÔI RẤT VUI''
"TÔI HẠNH PHÚC QUÁ"
....
Để niềm vui sướng của tôi và bạn được dâng lên . thể hiện  đúng chính mình.
Thank






No comments:

Post a Comment