Một giấc mơ ngắn
Tôi là một chú chó nhỏ sống ở căn nhà hoang gần thị trấn , nơi tôi sống đấy không có một bóng người , không có bất cứ hoạt động náo nhiệt nào , có đôi lúc tôi nghĩ : tôi từ đâu đến , cha tôi là ai , me tôi là ai , anh em tôi đâu .Nhưng hiện thực , chỉ mình tôi , một chú chó , gầy , ốm , còi cọc , đó là những từ tôi có thể diễn tả chính mình .
Cuộc sống của tôi quá vô vị , từ khi tôi biết nghĩ thì sáng đi kiếm ăn , trưa đi kiếm ăn, chiều đi kiếm ăn , tối về chỉ có thể co rút ngủ ở xó xỉnh trong căn nhà hoang với cái lạnh rợn người của buổi tối , ần ẩn trong cái lạnh vuốt sống lưng của căn nhà hoang .
Trong tất cả giấc ngủ không ngon lành , tôi đã từng có một giấc đẹp ,phải nói đẹp nhất kểtừ khi tôi ra đời , đẹp đến mức khi tỉnh dậy tôi nghĩ đó là sự thật , và khi thật sự tỉnh thì cảm cảm giác thất vọng cực độ trong tôi bay lên , tôi chỉ có thể rên ư ử để biểu thị sự bất mãn đó của mình .
Đêm đó tôi ngủ rất say, thi tôi nghe tiếng cọc cọc ( tiếng mở cửa) , và khi tối hí mắt nhìn thì tôi thấy một người phụ nữ rất đẹp mở vào ngồi xuống chỗ tôi. Ôi chao , tôi nhìn lại mình , tôi không còn là chính tôi , thật ..thật khác , tôi không còn là một con chó mà thay thế vào đó là một đứa bé cỡ 10 , 11 tuổi gì đó ,tôi kinh ngạc huy động tay chân mình thì hai bàn tay mười ngon đung đưa, tuyệt vời , trong lòng tôi hô to , tôi là một con người, là ... là ..một con người , tôi nấc ngẹn .Người phụ nữ vuốt ve lưng tôi , người đó là mẹ tôi, từng cái vuốt ve nhẹ nhàng lại đưa tôi vào giấc ngủ , tôi lại chìm vào giấc ngủ của mình với cái cảm giác thỏa mãn , tôi rùng mình , không cam lòng thức dậy và bật dậy gâu...gâu ...gâu ôi không , tôi vẫn là chính tôi một chú chó .
Giấc mơ của tôi ngắn thế đó , mãi về sau tôi vẫn không mơ lại giấc ấy , một kỉ niệm thật đẹp, một giấc mơ đẹp , nhưng quá ngắn , tôi ước tôi có thể lại một lần nữa được làm người , kiếp này tôi quá khổ , hơn nữa lại là một chú chó khổ.
Chỉ có vậy thôi , chúc mọi người một ngày tốt lành , tôi phải đi kiếm bữa sáng cho mình ở một cái nơi hoang vu này đây . Haizz .. thật khó để có một bữa no a... Haizz .
Tạm biệt
22 / 03 /2016
Akey
Cuộc sống của tôi quá vô vị , từ khi tôi biết nghĩ thì sáng đi kiếm ăn , trưa đi kiếm ăn, chiều đi kiếm ăn , tối về chỉ có thể co rút ngủ ở xó xỉnh trong căn nhà hoang với cái lạnh rợn người của buổi tối , ần ẩn trong cái lạnh vuốt sống lưng của căn nhà hoang .
Trong tất cả giấc ngủ không ngon lành , tôi đã từng có một giấc đẹp ,phải nói đẹp nhất kểtừ khi tôi ra đời , đẹp đến mức khi tỉnh dậy tôi nghĩ đó là sự thật , và khi thật sự tỉnh thì cảm cảm giác thất vọng cực độ trong tôi bay lên , tôi chỉ có thể rên ư ử để biểu thị sự bất mãn đó của mình .
Đêm đó tôi ngủ rất say, thi tôi nghe tiếng cọc cọc ( tiếng mở cửa) , và khi tối hí mắt nhìn thì tôi thấy một người phụ nữ rất đẹp mở vào ngồi xuống chỗ tôi. Ôi chao , tôi nhìn lại mình , tôi không còn là chính tôi , thật ..thật khác , tôi không còn là một con chó mà thay thế vào đó là một đứa bé cỡ 10 , 11 tuổi gì đó ,tôi kinh ngạc huy động tay chân mình thì hai bàn tay mười ngon đung đưa, tuyệt vời , trong lòng tôi hô to , tôi là một con người, là ... là ..một con người , tôi nấc ngẹn .Người phụ nữ vuốt ve lưng tôi , người đó là mẹ tôi, từng cái vuốt ve nhẹ nhàng lại đưa tôi vào giấc ngủ , tôi lại chìm vào giấc ngủ của mình với cái cảm giác thỏa mãn , tôi rùng mình , không cam lòng thức dậy và bật dậy gâu...gâu ...gâu ôi không , tôi vẫn là chính tôi một chú chó .
Giấc mơ của tôi ngắn thế đó , mãi về sau tôi vẫn không mơ lại giấc ấy , một kỉ niệm thật đẹp, một giấc mơ đẹp , nhưng quá ngắn , tôi ước tôi có thể lại một lần nữa được làm người , kiếp này tôi quá khổ , hơn nữa lại là một chú chó khổ.
Chỉ có vậy thôi , chúc mọi người một ngày tốt lành , tôi phải đi kiếm bữa sáng cho mình ở một cái nơi hoang vu này đây . Haizz .. thật khó để có một bữa no a... Haizz .
Tạm biệt
22 / 03 /2016
Akey
No comments:
Post a Comment